top of page

Để xem thêm các nghiên cứu kinh thánh bằng tiếng Việt,
 bấm vào đây.

36. The Three-Time Denial of Peter

36. Sự từ chối ba lần của Phi-e-rơ

Quá trình chuyển biến

 

18 Khi Ngài đang đi dọc theo mé biển Ga-li-lê, thấy hai anh em kia, là Si-môn, cũng gọi là Phi-e-rơ, với em là Anh-rê, đang thả lưới dưới biển, vì hai anh em vốn là người đánh cá. 19 Ngài phán cùng hai người rằng: Các ngươi hãy theo ta, ta sẽ cho các ngươi nên tay đánh lưới người. 20 Hai anh em liền bỏ lưới mà theo Ngài. (Ma-thi-ơ 4:18-20).

 

Nếu tôi hỏi anh em ý của Chúa Giêsu qua những lời trên, có lẽ anh em sẽ nói rằng Chúa Giêsu đang kêu gọi hai người đánh cá, Si-môn và Anrê, đi bắt người thay vì đánh cá, và anh em sẽ đúng. Tuy nhiên, có bốn từ trong tuyên bố đó nói lên những gì Chúa Giêsu làm với tất cả những người theo Chúa Giêsu Christ. Đây là những từ: "Ta sẽ cho các ngươi." Lời kêu gọi của Ngài đối với những người đánh cá là hãy đến với Ngài, theo Ngài, và trong quá trình theo Ngài, Ngài sẽ làm việc trong cuộc sống của họ để biến họ thành những người ngư dân của con người. Tôi muốn xem xét kỹ hơn bốn từ này và ý nghĩa của chúng đối với chúng ta với tư cách là những người đi theo Chúa Giêsu.

 

Ví dụ, nếu tôi hỏi anh em làm gì trong công việc của mình, nếu anh em là một nghệ sĩ, anh em có thể sẽ trả lời bằng cách nói rằng anh em đang kinh doanh tranh vẽ. Nếu anh em là một thợ làm bánh, anh em có thể trả lời bằng cách nói rằng anh em làm bánh mì. Tất cả chúng ta đang tạo ra điều gì đó với cuộc sống của mình. Tôi trong công việc nói và viết với những hy vọng rằng tôi là công cụ trong tay Chúa để tạo ra những môn đệ. Điều mà Chúa Giêsu Christ làm là làm cho các môn đồ được biến đổi và được trao quyền. Môn đồ là những người học hỏi và đi theo, những người đã từ bỏ cuộc sống cũ để theo Chúa Giêsu Christ và sống đời mình phục tùng Ngài và các mục đích vương quốc của Ngài.

 

Hãy xem một câu Kinh thánh khác sẽ giúp chúng ta hiểu những gì Đức Chúa Trời đang làm trong cuộc sống của chúng ta:

 

Vì những kẻ Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình bóng Con Ngài (Rô-man 8:29).

 

Nếu cuộc sống chỉ là tìm kiếm Đấng Christ, tại sao Ngài không đưa chúng ta về nhà khi chúng ta đến với Ngài và được tái sinh bởi Đức Thánh Linh? Có điều gì đó hơn là việc tìm kiếm Đấng Christ?

 

Qua nhiều năm phục vụ Đấng Cứu Rỗi, tôi đã hình thành ý kiến rằng, sau khi chúng ta đến với Đấng Christ và bắt đầu theo Ngài, Chúa dùng phần còn lại của cuộc đời chúng ta để biến đổi chúng ta từ bên trong để khiến chúng ta giống Chúa Giêsu hơn. Phao-lô nói về quá trình này như một điều gì đó bắt đầu từ từ và tăng dần theo thời gian khi chúng ta luôn vâng lời Thánh Linh Đức Chúa Trời:

 

Chúng ta ai nấy đều để mặt trần mà nhìn xem vinh hiển Chúa như trong gương, thì hóa nên cũng một ảnh tượng Ngài, từ vinh hiển qua vinh hiển, như bởi Chúa, là Thánh Linh. (2 Cô-rinh-tô 3:18).

 

Từ metamorphoō trong tiếng Hy Lạp là từ được dịch sang từ tiếng Anh của chúng ta là “hóa nên”. Nó có nghĩa là "một sự thay đổi về địa điểm, tình trạng hoặc hình thức; biến đổi, biến chất, thay đổi về cơ bản. Từ này được dùng để chỉ sự biến đổi tâm linh, và đó là một quá trình vô hình trong Cơ đốc nhân. Sự thay đổi này diễn ra trong suốt cuộc đời của chúng ta ở thời đại này.” Giăng, Sứ đồ, cũng nói về sự thay đổi này mà Đức Chúa Trời đang mang lại trong chúng ta:

 

Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bây giờ chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy. (1 Giăng 3:2).

 

J.R. Miller viết, “Điều duy nhất có thể trở về từ lăng mộ với những người đưa tang và từ chối chôn cất là nhân cách của một người. Một người đàn ông là gì, điều gì tồn tại trong anh ta. Nó không bao giờ có thể bị chôn vùi”. Henry Ward Beecher đã nói theo cách này: "Hạnh phúc không phải là kết thúc của cuộc đời; mà là nhân cách." Một khi chúng ta trở thành Cơ đốc nhân, Đức Chúa Trời làm việc trong cuộc sống của chúng ta để biến chúng ta thành những con người có nhân cách, và nhân cách của chúng ta được đo bằng phản ứng của chúng ta trước những thử thách và khó khăn trong cuộc sống. Thomas Chalmers cũng đã viết về nhân cách theo cách này: "Nhân cách mà chúng ta chìm xuống mồ khi chết là chính nhân cách mà chúng ta sẽ xuất hiện khi sống lại."

 

Trong nhiều năm kể từ khi tiếng gọi của tôi dâng mình hoàn toàn cho công việc của Đức Chúa Trời, tôi đã đào tạo và giúp đỡ nhiều nhà lãnh đạo trong việc lãnh đạo giáo dân và toàn thời gian. Hội thánh càng lớn, càng cần nhiều nhà lãnh đạo để được kêu gọi, dạy dỗ và trang bị. Tôi nhận thấy rằng mọi người không coi mình là người lãnh đạo, và điều đó thực sự khiến họ bị sốc khi tôi đề nghị họ làm trưởng nhóm. Khi tôi tìm kiếm các nhà lãnh đạo, điều đầu tiên tôi tìm kiếm là tình yêu đối với Chúa và tình yêu đối với con người. Hầu hết mọi thứ khác đều có thể được dạy. Tôi cũng muốn thấy rằng một người có thể chấp nhận rủi ro và người đó có trái tim hướng ngoại. Tuy nhiên, những câu hỏi đặt ra trước chúng ta ngày nay là làm thế nào Đức Chúa Trời biến chúng ta thành những người nam và người nữ của Đức Chúa Trời, và làm thế nào chúng ta có thể hợp tác với Ngài? Làm thế nào để Đức Chúa Trời định hình tính cách của con người và chuẩn bị cho họ vào cõi vĩnh hằng? Phân đoạn của chúng ta trong sách Giăng về Phi-e-rơ sẽ giúp chúng ta thấy cách Chúa làm việc.

 

Sự chuyển biến của Phi-e-rơ

 

Khi Đấng Christ gọi Si-môn Phi-e-rơ, Ngài thấy rằng ông ta có khả năng tân binh lãnh đạo trong DNA thuộc linh của mình. Phi-ơ-rơ sẽ chấp nhận rủi ro, trong khi những người khác thì không. Ông ta đã can đảm ra khỏi thuyền và đi trên mặt nước theo lệnh của Chúa Giêsu (Ma-thi-ơ 14:30). Ông ta đã thể hiện sự can đảm của mình khi tấn công tôi tớ của thầy tế lễ thượng phẩm Malchus ở Giệt-si-ma-ni để cố gắng giữ Chúa Giêsu không bị bắt (Giăng 18:10). Chúng ta cũng thấy sự vâng phục của ông ta đối với Đấng Christ khi Chúa Giêsu bảo ông ta hãy đẩy thuyền ra vùng nước sâu để đánh bắt cá. Ông ta đã làm như vậy mặc dù ông tin rằng điều đó là không thể vì họ không đánh bắt cá vào ban ngày ở Biển Ga-li-lê. Cá bị bắt vào ban đêm khi cá không thấy lưới (Lu-ca 5: 4).

 

Những phẩm chất hay đặc điểm nào ở một nhà lãnh đạo giúp anh em tin tưởng họ?

 

Mặc dù Phi-e-rơ thường thể hiện đức tin cao cả và không ngại mạo hiểm, nhưng những đặc điểm khác phải được trau chuốt nếu Phi-e-rơ là người mà Đức Chúa Trời cần như một trụ cột của Hội thánh Tân Ước. Có những kế hoạch lớn ở phía trước cho Phi-e-rơ, và Chúa phải làm việc trong cuộc đời ông để khiến ông phù hợp với nhiệm vụ phía trước. Những khiếm khuyết cản trở sự phát triển thiêng liêng của Phi-e-rơ là thiếu khiêm nhường và kiêu ngạo, thể hiện qua lời nói và hành động hấp tấp, bốc đồng của ông. Phi-e-rơ có lẽ là người đã kích động cuộc tranh cãi xảy ra trong Bữa Tiệc Ly về việc ai là người lớn nhất. “Môn đồ lại cãi lẫy nhau, cho biết ai sẽ được tôn là lớn hơn hết trong đám mình” (Lu-ca 22:24). Có thể, Phi-e-rơ khó chịu vì Giu-đa đã giành được một trong những ghế danh dự cùng với Chúa Giêsu trên bàn tiệc. Chắc chắn, Giu-đa đã đủ gần để Chúa Giêsu đưa cho ông một mẩu bánh (Giăng 13:26), vì vậy ông có thể được ngồi bên trái của Thầy. Ngay sau cuộc tranh cãi này tại bàn Tiệc Ly, Chúa Giêsu phán cùng Phi-e-rơ rằng kẻ thù sẽ làm lung lay đức tin của ngươi:

 

31 Hỡi Si-môn, Si-môn, nầy quỉ Sa-tan đã đòi sàng sảy ngươi như lúa mì. 32 Song ta đã cầu nguyện cho ngươi, hầu cho đức tin ngươi không thiếu thốn. Vậy, đến khi ngươi đã hối cải, hãy làm cho vững chí anh em mình. 33 Phi-e-rơ thưa rằng: “Thưa Chúa, tôi sẵn lòng đi theo Chúa, đồng tù đồng chết.” 34 Đức Chúa Giêsu đáp rằng: Hỡi Phi-e-rơ, ta nói cùng ngươi, hôm nay khi gà chưa gáy, ngươi sẽ ba lần chối không biết ta. (Lu-ca 22:31-34).

 

Những từ này rất khó đọc. Nó cho chúng ta biết rằng Sa-tan đã yêu cầu (từ yêu cầu trong nguyên bản tiếng Hy Lạp là rất mạnh mẽ) để tách lúa mì ra khỏi trấu giữa các môn đồ (từ ngươi trong câu 31 ở số nhiều) trong một quá trình sàng lọc tâm linh. Sa-tan coi Phi-e-rơ như một tên khốn và xin phép Chúa Giêsu cho phép “ném ông ta vào đống rác rưởi” vì đây là điều đã xảy ra với người bị chế giểu. Vì mong muốn của Đấng Christ là sử dụng Phi-e-rơ, Ngài đã để cho Sa-tan thử thách đức tin của Phi-e-rơ.

 

Mục đích của Chúa khi cho phép thử nghiệm này là gì? Phi-e-rơ cần được phá vỡ để ông ta thấy được những khuyết điểm trong nhân cách của mình. Bài kiểm tra sẽ chứng minh những gì Phi-e-rơ đã được thực hiện khi các môn đồ khác không được nhìn. D.L. Moody đã từng nói, "Nhân cách là những gì một người ở trong bóng tối." Có thể nào Đức Chúa Trời thiết kế những loại thử nghiệm này để tiết lộ và tinh luyện tính cách của chúng ta không? Ngài sẽ đi đến tất cả những rắc rối đó? Chúng ta đã có một ví dụ trong cuộc đời của Gióp khi Sa-tan xin phép để thử thách tôi tớ của Đức Chúa Trời (Gióp 1: 9-12). Chúng ta cũng có một ví dụ về điều này trong lịch sử của Y-sơ-ra-ên với tư cách là một quốc gia.

 

Hãy nhớ trọn con đường nơi đồng vắng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã dẫn ngươi đi trong bốn mươi năm nầy, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, đặng biết điều có ở trong lòng ngươi, hoặc ngươi có gìn giữ những điều răn của Ngài hay chăng. (Phục truyền Luật lệ ký 8:2).

 

Đức Chúa Trời đã dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên trong bốn mươi năm trong sa mạc để hạ mình và thử thách họ. Hãy để tôi hỏi anh em một câu hỏi. Đức Chúa Trời có biết điều gì trong trái tim họ, của anh em, và cả trái tim tôi nữa không? Tất nhiên là Ngài biết! Vậy, thử thách là lợi ích của Ngài hay của tôi? Đức Chúa Trời trên trời muốn chúng ta nhìn mình theo cách Ngài nhìn chúng ta. Chỉ khi chúng ta nhìn thấy tình trạng thực tế của mình, chúng ta mới hợp tác với Ngài để vượt qua bản chất tội lỗi của mình và bước đi gần gũi với Ngài. Bài kiểm tra được Chúa thiết kế để cho chúng ta thấy một điều gì đó về bản thân mà chúng ta không thấy cho đến thời điểm của bài kiểm tra.

 

Anh em có thể nghĩ về một sự kiện thay đổi cuộc đời đã xảy ra với anh em không? Những điều gì đã thay đổi trong nhân cách của anh em như là một kết quả?

 

Sự biến đổi thuộc linh không phải là điều chúng ta làm, mà là điều mà Đức Chúa Trời thực hiện trong chúng ta bởi quyền năng của Đức Thánh Linh của Ngài. Bước đầu tiên là sự mặc khải về Đấng Christ. Đức Chúa Trời cũng bày tỏ cho chúng ta tấm lòng của chúng ta. Lấy ví dụ như Sứ đồ Phi-e-rơ. Khi Phi-e-rơ nghe lời cảnh báo tiên tri của Đấng Christ về việc bị Sa-tan sàng lọc, ông trả lời theo kiểu hấp tấp thường ngày, nói rằng ông sẵn sàng vào tù và thậm chí chết vì Đấng Christ. Phi-e-rơ không nhận thức được những nhược điểm và khiếm khuyết thuộc linh của mình. Không có nói chuyện với Phi-e-rơ về điều này. Ông ta từ chối tin những lời tiên tri của Đấng Christ bằng cách tự tin khẳng định rằng ông ta có đủ bản lĩnh để làm theo mọi cách. Ông ta rất chắc chắn về bản thân. Với phần giới thiệu trong tâm trí, bây giờ chúng ta hãy đọc những gì diễn ra sau khi Chúa Giêsu bị bắt và xem Đức Chúa Trời đã làm tan nát trái tim của Phi-e-rơ như thế nào và cho phép ông nhìn thấy những khuyết điểm trong nhân cách của chính mình.

 

Thử thách đức tin của Phi-e-rơ

 

Có lẽ là sau nửa đêm khi Chúa Giêsu bị bắt trong Vườn Giệt-si-ma-ni. Ma-thi-ơ viết rằng Phi-e-rơ đã cẩn thận đi theo Chúa Giêsu và những người lính từ xa: “Khi Ngài còn đang phán, xảy thấy Giu-đa là một người trong mười hai sứ đồ đến với một bọn đông người cầm gươm và gậy, mà các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân đã sai đến.” (Ma-thi-ơ 26:47). Khoảng cách là khoảng một dặm từ Giệt-si-ma-ni đến khu phức hợp cung điện của Annas và Caiaphas. Giăng viết rằng Chúa Giêsu được dẫn đầu tiên đến nhà Annas (Giăng 18:16). Tòa nhà bao quanh rộng lớn này có sân ở giữa có khả năng là nơi ở của cả Annas và Caiaphas, cả hai đều được mệnh danh là Thượng tế trong Tân Ước.

 

Giữ chức vụ Thầy cả thượng phẩm tối cao của Y-sơ-ra-ên tương tự như việc trở thành vua của quốc gia vào thời đó. Annas là thầy tế lễ cả từ năm 6-15 sau Công nguyên và được kế vị bởi con rể là Caiaphas, người giữ chức vụ cho đến năm 36/37 sau Công nguyên. Cựu Ước quy định rằng chức vụ của Thầy cả Thượng Phẩm là cho sự sống của con người (Dân Số Ký 35:25), vì vậy Annas là người có quyền lực thực sự đứng đầu chức tư tế hủ bại. Con rể của ông là Caiaphas được quyền lực bởi viên kiểm sát La Mã Gratus, người nắm quyền trước Pontius Pilate.

 

Anh em nghĩ điều gì đang lướt qua tâm trí của Phi-e-rơ khi ông ta theo sau từ xa?

 

Ông ta có thể đã thắc mắc tại sao Đấng Christ lại cho phép những người lính La Mã bắt Ngài, đặc biệt là sau khi Chúa Giêsu đã làm cho khoảng sáu trăm người binh lính này té xuống đất với lời của Ngài “Ta là.” Trái tim của ông ta hẳn đã chùng xuống khi ông ta thấy Chúa Giêsu được đưa đến nhà của Thầy cả Thượng phẩm , đặc biệt là sau khi ông ta đã dùng gươm tấn công tôi tớ của Thầy cả Thượng phẩm và cắt tai họ. Ông ta có thể đã sợ hãi cái chết dưới tay của những người lính. Trong bài tường thuật của mình, Giăng kể cho chúng ta nghe về một môn đồ được biết đến với Thầy cả Thượng phẩm được phép vào qua cổng. Tất cả bằng chứng về người mà người môn đệ này chỉ đến con người của chính Giăng.

 

Làm sao mà Thầy cả Thượng phẩm và các binh lính của ông ta lại biết một người đánh cá? Một số người nói rằng vì cha của Giăng, Zebedee, đã buôn bán trên Biển Ga-li-lê với nhiều người hầu làm việc cùng các con trai của ông trên thuyền. (Xin xem Mác 1:20). Có thể là Zebedee đã cung cấp cho gia đình Thầy cả thượng phẩm cá muối từ Ga-li-lê và Sứ đồ Giăng đã mang cá xuống Giê-ru-sa-lem. Chỉ có Giăng ghi lại tên của Malchus, người đã mất tai dưới gươm của Phi-e-rơ. Malchus là một trong những tôi tớ của Thầy cả Thượng phẩm.

 

Lời từ chối đầu tiên của Phi-e-rơ

 

15 Si-môn Phi-e-rơ với một môn đồ khác theo sau Đức Chúa Giêsu. Môn đồ đó có quen với thầy cả thượng phẩm, nên vào với Đức Chúa Giêsu trong sân thầy cả thượng phẩm. 16 Song Phi-e-rơ đứng ngoài, gần bên cửa, Môn đồ kia, tức là người quen với thầy cả thượng phẩm, đi ra nói cùng người đàn bà canh cửa, rồi đem Phi-e-rơ vào. 17 Bấy giờ, con đòi đó, tức là người canh cửa, nói cùng Phi-e-rơ rằng: Còn ngươi, cũng là môn đồ của người đó, phải chăng? Người trả lời rằng: Ta chẳng phải. 18 Các đầy tớ và kẻ sai vì trời lạnh nhúm một đống lửa, rồi đứng gần một bên mà sưởi. Phi-e-rơ đứng với họ, và cũng sưởi. (Giăng 18:15-18).

 

Sứ đồ Giăng là người đầu tiên được vào cổng, sau đó đi đến và xin phép Phi-e-rơ cũng được phép vào sân trong. Trong khi Phi-e-rơ đợi ở cổng bên ngoài, chúng ta có thể tưởng tượng trái tim ông ta đập loạn nhịp, vì ông ta biết rằng một số binh lính có thể nhận ra mình, thậm chí có thể là Malchus, người mà ông ta đã tấn công gần đây. Phi-e-rơ hy vọng đạt được điều gì khi ở đó? Tôi nghĩ rằng ông ta đang cố gắng trở nên dũng cảm và ở lại với Thầy của mình.

 

Trong câu chuyện của mình, Giăng đối chiếu sự khác biệt giữa sự dũng cảm của Chúa Giêsu và sự dao động của Phi-e-rơ, tức là sự can đảm của Đấng Christ trước Annas và sự thất bại của Phi-e-rơ trước một cô gái đầy tớ thấp hèn. Khi Phi-e-rơ được cho vào qua cổng, hãy để ý cách kẻ thù sử dụng người phụ nữ ở cửa ngõ để đặt câu hỏi phủ định, do đó dễ dàng trả lời “Tôi không”. Những cám dỗ của Sa-tan luôn rất dễ chấp nhận, và chúng dẫn chúng ta đến con đường phạm tội đáng kể và gian dối hơn, do đó càng ngày càng khó nói ra sự thật.

 

Điều gì khiến Sứ đồ Phi-e-rơ từ chối làm môn đồ trước mặt một cô gái đầy tớ? Có thể nào sự từ chối đầu tiên này của Phi-e-rơ là vì ông ta sợ cô gái trẻ sẽ gọi binh lính đến và bây giờ cánh cửa hoặc cổng đã bị khóa sau lưng ông ta, do đó ngăn cản việc trốn thoát dễ dàng của ông ta? Chúng ta không thể biết được nỗi sợ hãi nào trong tâm trí ông ta vào lúc đó. Giăng đã ở đâu? Có lẽ, ông đang nghe Annas thẩm vấn Chúa Giêsu. Lu-ca cho chúng ta biết Phi-e-rơ đã ngồi xuống với một nhóm người đang sưởi ấm mình bằng ngọn lửa sau lần từ chối đầu tiên (Lu-ca 22:55). Cô gái trẻ không tin lời từ chối đầu tiên của Phi-e-rơ và đến gần để nhìn thấy khuôn mặt ông ta dưới ánh lửa.

 

Lời từ chối thứ hai

 

Có vẻ như lần từ chối thứ hai diễn ra trước nhiều người khi Phi-e-rơ ngồi với kẻ thù của mình quanh đống lửa:

 

69 Bấy giờ Phi-e-rơ vẫn ngồi ngoài sân. Có một người đầy tớ gái đến gần, mà nói cùng người rằng: Ngươi cũng là kẻ ở với Giêsu, người Ga-li-lê. 70 Song Phi-e-rơ chối trước mặt chúng mà rằng: Ta không hiểu ngươi nói chi. (Ma-thi-ơ 26:69-70).

 

Khi đã ở trong sân, không còn nơi nào khác để đi ngoài việc ngồi với những kẻ thù của Chúa, những kẻ đang sưởi ấm mình bên bếp than hồng. Trong nguyên bản tiếng Hy Lạp, Giăng đã phân biệt loại lửa trong sân. Đó là một ngọn lửa than. Điều thú vị là sau khi Chúa Giêsu sống lại, Phi-e-rơ đã được Chúa Giêsu khôi phục lại chức vụ sứ đồ của mình tại một đống lửa than trên bờ Biển Ga-li-lê khi Chúa Giêsu hỏi Phi-e-rơ ba lần vì ông kính yêu Ngài (Giăng 21: 9). Giăng muốn ghi lại những chi tiết mang tính biểu tượng, chẳng hạn như điều này trong Phúc âm của ông. Sự từ chối của Phi-e-rơ đối với những người xung quanh ngọn lửa đã trở thành sự từ chối thứ hai của ông. Đây là cách mà sự cám dỗ thường đến với chúng ta. Chúng ta cho kẻ thù tiếp cận một inch, và hắn nhận một chân; cho hắn một chân, và hắn lấy một thước; cho hắn một thước, và hắn đi một dặm. Chúng ta phải ý thức rằng không được thỏa hiệp một inch của cuộc đời mình cho kẻ thù của linh hồn chúng ta. Không có gì để nói với chúng ta rằng những người hầu trong gia đình sẽ làm bất cứ điều gì đối với Phi-e-rơ; ông ta đã giảm bớt sự từ chối của mình vì sợ hãi.

 

Trong khi điều này xảy ra ở sân trong, Giăng đưa chúng ta đến cảnh trước Annas, người đang cố lấy thông tin về Chúa Giêsu để sử dụng trong phiên tòa thực sự trước Caiaphas và Sanhedrin, bảy mươi trưởng lão, sẽ diễn ra vào sáng sớm. Sự tàn bạo và bất công là bất hợp pháp trong tất cả các lần ra tòa, nhưng điều đó không ngăn được Annas và người của ông ta:

 

19 Vậy, thầy cả thượng phẩm gạn hỏi Đức Chúa Giêsu về môn đồ Ngài và đạo giáo Ngài. 20 Đức Chúa Giêsu đáp rằng: Ta từng nói rõ ràng cùng thiên hạ; ta thường dạy dỗ trong nhà hội và đền thờ, là nơi hết thảy dân Giu-đa nhóm lại, chớ ta chẳng từng nói kín giấu điều gì. 21 Cớ sao ngươi gạn hỏi ta? Hãy hỏi những kẻ đã nghe ta nói điều chi với họ; những kẻ đó biết điều ta đã nói. 22 Ngài đang phán như vậy, có một người trong những kẻ sai có mặt tại đó, cho Ngài một vả, mà rằng: Ngươi dám đối đáp cùng thầy cả thượng phẩm dường ấy sao? 23 Đức Chúa Giêsu đáp rằng: Ví thử ta nói quấy, hãy chỉ chỗ quấy cho ta xem; nhược bằng ta nói phải, làm sao ngươi đánh ta? 24 An-ne bèn sai giải Đức Chúa Giêsu vẫn bị trói đến Cai-phe là thầy cả thượng phẩm. (Giăng 18:19-24).

 

Chúa Giêsu bị đánh vào mặt vì Ngài sẽ không bị đe dọa khi cung cấp thông tin về các môn đồ của Ngài hoặc sự dạy dỗ của Ngài. Annas đang tìm kiếm bất kỳ thông tin nào có thể buộc tội Chúa Giêsu Christ trước Phi-lát, nhưng Chúa Giêsu đã phản đối dòng thẩm vấn vì tính bất hợp pháp của nó và để xác minh sự vô tội của Ngài cũng như sự tha hóa của Thầy cả thượng phẩm và các Trưởng lão. Khi Chúa Giêsu từ chối cung cấp cho Annas bất kỳ bằng chứng nào, Annas đã đem Ngài qua sân để Caiaphas, người đang chuẩn bị Tòa công luận, hội đồng lãnh đạo, cho các thủ tục tòa án hình sự (Giăng 18:24).

 

Lời từ chối thứ ba của Phi-e-rơ

 

Lần thứ ba từ chối Phi-e-rơ xảy ra vào lúc Chúa Giêsu được dẫn ra khỏi nhà Annas trên đường đến Cai-pha. Ở lần phủ nhận thứ ba và cuối cùng, cả nhóm có một nhân chứng khiến Phi-e-rơ hoàn toàn mất bình tĩnh, vì Giăng nói với chúng ta:

 

25 Vả lại, Si-môn Phi-e-rơ đang đứng sưởi đằng kia, thì có kẻ hỏi người rằng: Còn ngươi, ngươi cũng là môn đồ người phải không? Người chối đi mà trả lời rằng: Ta không phải. 26 Một người đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, bà con với người mà Phi-e-rơ chém đứt tai, nói rằng: Ta há chẳng từng thấy người ở trong vườn với người sao? 27 Phi-e-rơ lại chối một lần nữa; tức thì gà gáy. (Giăng 18:25-27).

 

Áp lực của nhân chứng cùng với một số người hầu xung quanh khiến ông ta tự chửi rủa mình, tự ước mình sẽ chết một cách hung bạo dưới tay Đức Chúa Trời nếu ông ta nói dối về việc biết Chúa Giêsu:

 

73 Một chặp nữa, những kẻ ở gần đó đến gần nói với Phi-e-rơ rằng: Chắc thật, ngươi cũng thuộc về đảng ấy, vì tiếng nói của ngươi khai ngươi ra. 74 Người bèn rủa mà thề rằng: Ta không biết người đó đâu! Tức thì gà gáy. 75 Phi-e-rơ nhớ lại lời Đức Chúa Giêsu đã phán rằng: Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Đoạn, người đi ra và khóc lóc cách đắng cay. (Ma-thi-ơ 26:73-75).

 

Sau lần từ chối thứ hai bên ngọn lửa, Lu-ca viết rằng lần từ chối thứ ba muộn hơn một giờ so với lần thứ hai (câu 59). Trong khi chịu áp lực từ người của Malchus, ông bắt đầu hoảng sợ khi phải đối mặt với lời buộc tội nói giọng Ga-li-lê của ông, khiến ông bỏ đi. Đúng như lời Phi-e-rơ thú nhận không biết Chúa Giêsu, thì con gà trống gáy. Ông nhớ lại những lời của Chúa Giêsu cùng lúc Chúa được dẫn qua sân Cai-pha. Đôi mắt của Chúa Giêsu và Phi-e-rơ được kết nối:

 

59 Độ cách một giờ, có kẻ khác đề quyết như vậy mà rằng: Thật người nầy cũng ở với Giêsu, vì người là dân Ga-li-lê. 60 Nhưng Phi-e-rơ cãi rằng: Hỡi người, ta không biết ngươi nói chi! Đang lúc Phi-e-rơ còn nói, thì gà liền gáy; 61 Chúa xây mặt lại ngó Phi-e-rơ. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán cùng mình rằng: Hôm nay trước khi gà chưa gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần; 62 rồi đi ra ngoài, khóc lóc thảm thiết. (Lu-ca 22:59-62).

 

Phi-e-rơ đau đớn biết bao khi được nhắc lại lời của Chúa Giêsu rằng, trước khi gà gáy, ông sẽ chối Chúa ba lần. Tôi không nghĩ rằng có bất kỳ lời buộc tội nào trong mắt Chúa Giêsu, chỉ khiến Phi-e-rơ buồn bã. Từ tiếng Hy Lạp được dịch là "nhìn" là emblepo, mô tả một cái nhìn cố định, gần như một cái nhìn chằm chằm. Cái nhìn này làm trái tim Phi-e-rơ tan nát; ông ta đi ra ngoài và khóc lóc thảm thiết. Từ Hy Lạp được dịch là bitterly có nghĩa là có những tiếng nức nở dữ dội, mất kiểm soát, co giật. Ông ta cúi đầu, và vai ông ta phập phồng vì sự xấu hổ của khoảnh khắc ấy đã siết chặt lấy trái tim ông ta.

 

Kinh thánh ghi lại chi tiết việc từ chối của Phi-e-rơ cũng như sự ăn năn ngay lập tức của ông ta. Phi-e-rơ đã đau thương và thất vọng, nhưng chúng ta cũng thấy sự hối cải nhanh chóng của ông. Có bao nhiêu người trong chúng ta đã sa ngã và chối bỏ Chúa của mình? Có thể chúng ta đã không làm như vậy bằng môi miệng như cách Phi-e-rơ đã làm, nhưng tôi chắc chắn rằng, lúc này hay lúc khác, chúng ta đã từ chối Ngài bằng hành động của mình. Phân đoạn này được ghi lại cho chúng ta để chúng ta có thể có một tấm gương về lòng thương xót và sự tha thứ hoàn toàn của Đức Chúa Trời. Chúa thường cho phép chúng ta trải qua nỗi đau, vì đó là một người thầy xuất sắc.

 

Anh em nghĩ Chúa đang dạy anh em điều gì qua kinh nghiệm sống của chính anh em ở thời điểm hiện tại? Anh em đã biết những bài học là gì chưa?

 

Nơi của sự tan vỡ

 

Thông thường, khi hành động của chúng ta mang đến nỗi đau chạm đến đáy lòng. Đó là lúc chúng ta tan vỡ niềm kiêu hãnh và tự lực và nhìn vào Tảng đá, Đấng cứu thế của chúng ta. Sự ăn năn và sự đau thương là điều tốt sẽ xảy ra. Trong khi chúng ta có đủ nguồn lực để chiến đấu trong các trận chiến của riêng mình, Chúa vẫn để chúng ta tiếp tục. Khi chúng ta nghèo nàn và suy sụp về tinh thần là lúc chúng ta bắt đầu nhìn xa hơn chính mình đối với lòng thương xót và ân điển của Đức Chúa Trời. Đó là thời điểm mà Chúa bước vào để chiến đấu vì chúng ta. Khi chúng ta yếu đuối, thì chúng ta mạnh mẽ trong Chúa: “Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối” (2 Cô-rinh-tô 12: 7-10).

 

Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương: Đức Chúa Trời ôi! lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu. (Thi Thiên 51:17).

 

Nơi chúng ta tan vỡ là nơi Chúa có thể bước vào để cứu, chữa lành và phục hồi chúng ta. Đức Chúa Trời cho phép những thử thách và thử thách như vậy trong cuộc sống của chúng ta, vì Ngài đang uốn nắn chúng ta về mặt thiêng liêng cho sự sống đời đời với Ngài. Trường đào tạo của Đức Chúa Trời không chỉ là trường cao đẳng Kinh thánh và còn hơn cả kiến thức cơ bản. Quá trình đào tạo của anh ấy thường bao gồm sự tan vỡ và trái tim khắc nghiệt. Kể từ khi tôi chuyển đổi thành Đấng Christ vào năm 1977, tôi đã học được rằng Đức Chúa Trời sử dụng kinh nghiệm sống của chúng ta như một trường học để dạy chúng ta và chuẩn bị cho chúng ta vào cõi vĩnh hằng. Anh ấy định hình tính cách của chúng ta thông qua các tình huống hàng ngày. Một số người trong số họ có thể rất cố gắng: cái chết của một thành viên trong gia đình, một thời gian dài chờ đợi một điều gì đó đã hứa, một nhu cầu tài chính, một đứa trẻ bị bệnh - danh sách này là vô tận. Khi đến thời điểm thích hợp, và công việc của Đức Chúa Trời được hoàn thành, thì Ngài thương xót tôi tớ của Ngài khi thấy sức lực của họ không còn và họ không còn nguồn dự trữ, không có kế hoạch dự phòng - chỉ là Đức Chúa Trời (Phục truyền luật lệ ký 32:36) .

 

Trong Chương 18 của sách Giê-rê-mi, Chúa phái nhà tiên tri xuống nhà của người thợ gốm và Ngài sẽ ban cho ông ta một thông điệp. Giê-rê-mi thấy người thợ gốm đang làm một cái lọ bằng đất sét. Cái nồi bị bẻ cong không đẹp mắt cũng như hình dạng chính xác để sử dụng. Người thợ gốm đã tháo nó ra khỏi bánh xe và bắt đầu lại với đất sét dẻo để tạo thành thứ mà ông ta muốn tạo ra. Bài học mà Đức Chúa Trời đã dạy cho Giê-rê-mi, Y-sơ-ra-ên và cả chúng ta là, qua sự đau thương của chúng ta, Đức Chúa Trời định hình lại và biến đổi chúng ta. Nhà văn, A.W. Tozer, đã từng nói, "Đức Chúa Trời không bao giờ sử dụng một người quá nhiều cho đến khi họ làm tổn thương mình sâu sắc." Tất nhiên, mong muốn của Đức Chúa Trời là không bao giờ làm tổn thương mà là chữa lành, phục hồi và biến hóa chúng ta từ bên trong, tức là một điều không dễ dàng đối với xác thịt của chúng ta.

 

Anh em đang trải qua những thử thách nào vào lúc này, và những người khác trong nhóm nhỏ của anh em có thể cầu nguyện cho anh em như thế nào?

 

Điều Chúa cần trong việc tạo dựng một người nam hay người nữ của Chúa là một trái tim tan nát và chai sạn. Ý tôi là gì khi nói bởi sự đau thương? Sự đau thương là việc Đức Chúa Trời làm việc trong đời sống của một người, dẫn đến việc từ bỏ đời sống bản thân để đến nơi hoàn toàn lệ thuộc và tin cậy vào sự chăm sóc của Cha. John Collinson, một Cha xứ người Anh, nói theo cách này:

 

Khi nào làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời có nghĩa là ngay cả anh em Cơ đốc của tôi sẽ không hiểu và tôi nhớ rằng ngay cả anh em của Ngài cũng không hiểu hoặc không tin vào Ngài, và tôi cúi đầu tuân theo và chấp nhận sự hiểu lầm, điều này là đau thương. Khi tôi bị xuyên tạc, hoặc cố tình giải thích sai, và tôi nhớ rằng Chúa Giêsu đã bị buộc tội sai, nhưng Ngài đã giữ sự bình an của mình, và tôi chấp nhận lời buộc tội mà không cố gắng biện minh cho mình, đó là sự đau thương. Khi người khác được ưa thích hơn tôi, và tôi cố tình vượt qua, và tôi nhớ rằng họ đã khóc "tránh xa người này và thả Ba-ra-ba cho chúng ta," và tôi cúi đầu và chấp nhận từ chối, đó là sự đau thương. Khi kế hoạch của tôi bị gạt sang một bên, và tôi nhìn thấy công việc nhiều năm bị hủy hoại bởi tham vọng của người khác và tôi nhớ rằng Chúa Giêsu đã cho phép họ dẫn Ngài đi để đóng đinh Ngài, và tôi cúi đầu chấp nhận sự bất công mà không cay đắng. là sự đau thương.

 

Để đúng với Đức Chúa Trời của tôi, tôi cần phải đi theo con đường khiêm nhường để xưng tội và phục hồi, và tôi nhớ rằng Chúa Giêsu đã tự hạ mình xuống cho đến chết, ngay cả cái chết trên thập tự giá, và tôi cúi đầu. , và tôi sẵn sàng chấp nhận sự xấu hổ khi phơi bày, đó là sự đau thương. Khi những người khác lợi dụng tôi một cách không công bằng vì tôi là một Cơ đốc nhân và coi đồ đạc của tôi là tài sản công cộng và tôi nhớ rằng họ đã lấy đồ của Ngài và một số đồ của Ngài bị ném bỏ đi, và tôi cúi đầu và vui vẻ chấp nhận việc làm hỏng hàng hoá của mình vì Ngài. , đây là sự đau thương. Khi một người hành động với tôi theo cách không thể tha thứ, và tôi nhớ khi Ngài bị đóng đinh, Ngài đã cầu nguyện “Cha tha thứ cho họ vì họ không biết những gì họ làm” và tôi cúi đầu chấp nhận mọi hành vi đối với tôi theo sự cho phép của cha trên trời, đây là sự đau thương. Khi mọi người mong đợi điều không thể xảy ra ở tôi, và nhiều hơn thời gian và sức lực con người có thể, và tôi nhớ rằng Chúa Giêsu đã phán rằng " Nầy là thân thể ta, vì các ngươi mà phó cho " và tôi ăn năn về sự buông thả và thiếu tự hiến của mình cho những người khác, đây là sự đau thương.

 

Cầu nguyện: Lạy Cha, chúng con nhớ đến con người vĩ đại của Đức Chúa Trời mà Phi-e-rơ đã trở thành qua những thử thách của ông ta và cách Ngài có thể sử dụng ông ta một cách đáng kể, bất chấp những thiếu sót của ông ta. Ngài sẽ có tiếp tục làm việc trong mỗi chúng con và uốn nắn chúng con như đất sét, để chúng con có thể giống như Cha hơn và hoàn thành những điều mà Cha đã chuẩn bị cho chúng con? Amen!

 

Keith Thomas

E-mail: keiththomas@groupbiblestudy.com

Website: www.groupbiblestudy.com

 

bottom of page